Tôi và nó đều là dân Cai Lậy, nhà sát vách nên lớn lên cùng nhau, làm gì cũng có nhau và đặc biệt chúng tôi đều chán học giống nhau. Ở tuổi 15, khi mà chúng bạn vẫn còn đang chạy lớp này học lớp kia để vào lớp 10 thì chúng tôi dắt díu nhau lên Sài Gòn làm thuê mặc cho tiếng chửi của ba nó và những giọt nước mắt của mẹ tôi. Chúng tôi làm đủ loại công việc, từ bưng bê chạy bàn đến bảo vệ, miễn có tiền và người chịu thuê là chúng tôi làm... Ngoài những thứ thức ăn chúng tôi được cho khi đi làm (hiếm khi) thì người bạn thân thiết nhất của chúng tôi những năm tháng đó là thùng mỳ Hảo Hảo 90k (thời giá 2012). Những lúc bị quỵt lương hoặc trừ lương không lý do thì quyển sổ ghi nợ của cô tạp hóa đầu trọ lại chi chít tên của 2 đứa tôi... Giờ đã thành công hơn, đứa nào cũng có chỗ đứng nhưng những lúc gặp nhau câu chuyện về thời khó khăn, về những tô mỳ chúng tôi đã san sẻ cho nhau luôn là những thứ kbh phai…