“Cô bé ấy ngồi đó, vô thức dùng dao làm tổn thương bản thân. Từng giọt máu rơi xuống ướt đẫm ga trải giường như muốn bung tỏa hết những tiêu cực trong lòng”...
Chào mọi người! Mình là Trang. Đến với cuộc thi Podcast “Kể Lời Yêu Thương” hôm nay, mình muốn gửi đến các bạn một câu chuyện về bệnh trầm cảm. Mà nhân vật chính, là người em – người bạn thân thiết nhất của mình.
Mình đã từng đau lòng, bất lực khi nghe những lời tâm sự của cô bé, ước bản thân có thể quen biết em sớm hơn, ở bên cạnh lắng nghe em, như vậy có lẽ em đã không phải một mình trải qua quãng thời gian u tối nhất cuộc đời. Nhưng mình cũng cảm ơn quá khứ, đã giúp em nhận ra nhiều điều, vượt qua được bóng tối tiêu cực và trở thành cô bé mạnh mẽ, lạc quan, tích cực như bây giờ.
Trầm cảm giống như bóng tối quấn lấy cuộc đời mỗi người, mà nếu như chúng ta không đưa tay ra và nắm lấy tay họ kịp thời, họ sẽ thu mình rồi lụi tàn dần trong bóng tối ấy.
Mình hy vọng thông qua câu chuyện này, có thể lan tỏa thông điệp yêu thương đến tất cả mọi người. Cuộc sống có nhiều thứ tươi đẹp khiến chúng ta vui vẻ hạnh phúc, nhưng thỉnh thoảng cũng mang đến chút vị đắng khiến chúng ta áp lực, mệt mỏi. Hy vọng mọi người có thể quan tâm đến nhau nhiều hơn, lắng nghe và thấu hiểu nhiều hơn, nắm lấy tay nhau khi cần, vì “không một ai bị bỏ lại phía sau”.
--------------
Nhạc nền:
1. Đáy biển (bản piano)
2. Đã nói sẽ không khóc (bản piano)