Câu chuyện này là kí ức của em về năm 2021 , cx là chặng đường em đã nỗ lực bước chân vào cánh cửa Đại Học với mong ước có thể được nói với bố mẹ em rằng:
“Mẹ ơi, con nghĩ điểm của con đậu được trường đó rồi”
“Bố oiiiiiii, con đậu đại học rồi”
....
Và rồi ,...mọi người biết chuyện gì xảy ra đến với em không. Điều mà em cầu mong đừng để chuyện đó xảy ra với em, thì tự dưng nó đến, và nó đã đến vào lúc em đang đi đến giữa cái chặng đường tiến đến cánh cửa Đại Học, điều đến vs e lúc thời gian đó là sự ra đi của người Bố , đã hứa hẹn trước đó 1 tuần là sẽ chờ em về bên cạnh chăm sóc. Em nhớ là bố em nói là : “Chờ con thi xong, rồi về nhà ăn cơm bố nấu,..”. Cuộc đời thật trớ trêu, khi mà em đã phải đứng lên trong sự vùi dập biết bao nhiêu lần, lấy đi tuổi 18 của em bao điều vậy mà lần này lại đem đi món quà quý giá mà bố em muốn tặng cho em đó chính là “về nhà ăn cơm bố nấu”,...thực sự là em cảm thấy cuộc đời thật tàn nhẫn với em mà. Ngay lúc đó em đã có chuyến bay 1000km vào đầu tháng tư về bên cạnh bố em, về lại nơi bố em từng ở,thức sự nó lạnh lẽo lắm, em đã hình dung ra bữa cơm hàng ngày của bố em thật cô liêu, và phải đón Tết chỉ có một mình bố em thôi vừa ….những điều này đến ngày hôm nay và đến lúc này , nó vẫn luôn khiến con tim em thấy héo quắt, và đau lòng lắm luôn và thấy mk có lỗi với bố rất là nhìu. Em cảm thấy hối tiếc khi mà đến một khung hình có đầy đủ thành viên của gia đình em cũng không thể có. Thời điểm đó, em thực sự là suy sụp và hoài nghi về cuộc đời mình. Em muốn buông bỏ tất cả, em không muốn học Đại học nữa,...Đau khổ biết bao nhiêu thì em trở lên hung hãn, tổn thương những người thân của em bây nhiêu. Và mẹ em lại là người chịu nhận lấy những hành động đó của em. Mẹ em Khuyên em hãy chấp nhận và tự nhìn nhận lại cuộc đời mình,...
....
Em chỉ hy vọng sang năm 2022 này mọi người có thể đón một cái Tết bình thường theo đúng nghĩa. Dịch bệnh có thể chấm dứt, đây cũng là lúc để em được gặp lại mẹ em, được đón Tết với mâm cơm có mẹ và 2 em trai nhỏ của em là đủ. Em cũng cầu mong cho biết bao nhiêu số phận, con người đang bơ vơ ngoài con đường lạnh giá, cực nhọc và đầy vất vả ngoài kia sớm được đoàn viên, đón năm mới ấm áp,hạnh phúc, bình an.
Hy vọng chúng ta hãy trân trọng khoảnh khắc bên gia đình của mình, yêu thương và sẻ chia nhiều hơn để thấu hiểu lẫn nhau. Nhà là nơi ta về, đón bữa cơm gia đình, đón lấy sự ấm áp. Cuối cùng em xin chúc mọi người năm mới bình an, hạnh phúc và thành công tốt đẹp.